Làng nghề truyền thống Việt Nam vừa là một nét đẹp thu hút du lịch vừa là nơi giải quyết việc làm cho lao động nông thôn. Việc phát triển làng nghề là một mục tiêu trong chính sách nông thôn mới của nhà nước ta nhưng kéo theo đó vấn đề ô nhiễm môi trường làng nghề cũng cần phải được quan tâm đúng mức.
Theo số liệu thống kê thì trong số các làng nghề có đến 50% làng nghề ở Việt Nam gây ô nhiễm nặng. Qua khảo sát trong số những làng nghề dệt may, sản xuất đồ mỹ nghệ, kim khí thì có đến 45/46 làng nghề mức độ ô nhiễm bầu không khí đã vượt trên mức cho phép nhiều lần. Đặc biệt tại những làng ghề kim khí thì tình trạng ô nhiễm còn nặng nề hơn nữa, trong không khí chứa nhiều hợp chất kim loại độc gây ảnh hưởng to lớn đến sức khỏe cộng đồng.
Việt Nam có khoảng 1.300 làng nghề. Số lượng làng nghề lớn như vậy nhưng trên thực tế cho biết có những nơi lấy danh nghĩa làng nghề để được hưởng ưu đãi của nhà nước và trốn tránh trách nhiệm gây hại ra môi trường.
Có thể kể đến một số làng nghề ở Hà Nội có nồng độ H2S vượt quá tiêu chuẩn từ 4 đến 5 lần như làng nghề Vạn Phúc, làng nghề sơn mài Hạ Thái và lược sừng Thụy Ứng...Không chỉ riêng gì Hà Nội mà các làng nghề ở Bắc Ninh, Nam Định, Hải Dương cũng đáng báo động và nhiều nơi khó kiểm soát.
Ngoài ô nhiễm không khí thì ô nhiễm nguồn nước ở các làng nghề còn nặng nề hơn cả. Các chất thải trong quá trình sản xuất hầu như được xả thải trực tiếp ra ao, sông, hồ mà không qua bất kỳ khâu xử lý loại bỏ nào cả. Nhiều khi nước thải đặc sánh, đen ngòm không lưu thông được, thông tắc cống thường xuyên. Nước thải không những gây nguy hại cho môi trường nước mà còn gây ô nhiễm môi trường đất, khi thong tac cong người dân lại đổ những chất thải đó ra bãi.
Lối đi nào cho các làng nghề ở Việt Nam hiện nay vẫn là điều bàn cãi.