Suzanne Lee, giảng viên ĐH Mỹ thuật Luân Đôn cho biết, công đoạn đầu tiên để cho ra đời 1 chiếc áo là…pha trà, không phải là 1 ấm, mà là 30 lít một lúc. Khi nước trà còn nóng thì bỏ vào mấy kg đường, khuấy cho tan hết và đổ vào một chiếc bồn tắm.
Đợi đến khi nước trà gần nguội hẳn (dưới 300C) thì cho vi khuẩn lên men và axít acetic. Đặt chiếc bồn tắm lên một tấm thảm sưởi để giữ cho nước trà bên trong luôn ở nhiệt độ tối ưu cho vi khuẩn phát triển.
Sau
2-3 tuần, vi khuẩn liên kết các sợi nano cellulose tinh khiết trong
nước trà đường, tạo thành một lớp màng dày gần 3cm trên mặt bồn tắm. Vớt
ra, giặt bằng nước lạnh có pha chút xà phòng, sau đó phơi lên một tấm
bảng gỗ cho nước bay hơi hết (chất liệu này ban đầu chứa 90% nước).
Suzanne Lee thu được một loại “vải” mỏng, nhẹ, có thể giống như loại
giấy trong suốt, hoặc da thuộc mềm. Loại vải này có thể cắt may theo
cách thông thường để tạo ra những bộ trang phục nhiều kích cỡ, kiểu
dáng.
Ngoài ra, Suzanne Lee còn dùng nước ép
từ quả việt quất, củ dền hoặc các loại thực vật có màu sắc tự nhiên để
nhuộm và vẽ các hoạ tiết trang trí trên áo.
Theo Suzanne Lee, phương pháp tạo vải
bằng vi khuẩn rất kinh tế, bởi có thể tận dụng các nguồn nước thải có
đường từ các cơ sở sản xuất hoặc phụ phẩm từ quá trình sơ chế nông sản
để nuôi vi khuẩn. Hơn thế, khi quần áo cũ hoặc lỗi mốt có thể phân hủy
sinh học, không tạo ra rác thải.
Vấn đề duy nhất hiện nay của loại vải
này là nó hút ẩm rất mạnh và tan trong nước, nên khó có thể mặc ra ngoài
khi trời mưa. Tuy nhiên, Suzanne Lee cho biết, bà đang phối hợp với một
số nhà khoa học để giải quyết.
Ý tưởng dùng tạo vật liệu sinh học từ vi
khuẩn được giới nghiên cứu rất hưởng ứng. Tại Australia, một nhà khoa
học đang thí nghiệm phương pháp này để tạo ra loại vật liệu xây dựng
tương tự như xi măng. Tại Anh, Damian Palin (Cao đẳng Mỹ thuật Hoàng
gia) sử dụng vi khuẩn để tạo ra đồ nội thất. Còn ở Thụy Điển, một chuyên
gia y khoa đã chế tạo thành công mạch máu từ cellulose theo đúng phương
pháp của Suzanne Lee.
